Monday, May 16, 2011

Tham nhũng – “gánh nặng của dân”, nhưng chống tham nhũng là chống Đảng « boxitvn1

Lê Diễn Đức Trong bài "Tham nhũng "vặt": Gánh nặng của dân", tờ báo Đại Đoàn Kết ngày 13/05/2011 công bố kết quả cuộc khảo sát về chỉ số PAPI (chỉ số hiệu quả quản trị hành chính công) "đã chỉ ra một thực tế: tham nhũng vặt có mặt ở tất cả các ngành và đang "gặm nhấm" dần uy tín của nền hành chính công. (…) Không có địa phương nào trên tổng số 30 địa phương tham gia khảo sát là không có hiện tượng tham nhũng "vặt". Đặc biệt "phí lót tay" có mặt ở hầu khắp các bệnh viện công. Các tỉnh có việc "lót tay" diễn ra nhiều là Nam Định (78%), Điện Biên (72%), Hưng Yên (71%)"… Xin giới thiệu với bạn đọc một bài dưới đây của tôi, viết cách đây vài năm nhưng vẫn còn nguyên tính thời sự và là câu trả lời cho bài báo này. Đảng ăn Cái chuyện "ăn" của quan chức cộng sản Việt Nam trong và ngoài nước không ai không biết. Người viết miễn bàn về ẩm thực, sơn hào hải vị, sâm, nhung, rượu cao hổ cốt, nước mài từ sừng tê giác, v.v. – mà chỉ nói về kiểu ăn khác. Ăn đủ thứ khó nhai, khó gặm với thường dân, nhưng với họ thì như thò tay vào túi lấy đồ vật. Ăn đây là ăn chặn, ăn hối lộ, thụt két, móc ruột, cướp bóc công quỹ bỏ túi riêng, không từ bất kỳ một cơ hội nào, từ bé đến lớn, chức to ăn nhiều, chức vừa vừa ăn vừa vừa, chức nhỏ ăn nhò. Khốn nạn nhất là ăn bẩn. Đồng tiền đã biến nhiều quan chức cộng sản thành những con thú khát máu tiền, ăn tươi nuốt sống đồng loại không một tấc vũ khí trong tay. Trong khi đồng bào miền Trung đang khốn đốn vì lũ lụt, nhà cửa bị tàn phá, màn trời mây đen sũng, chiếu đất nước mênh mông, thì Ủy ban Cứu trợ Bão lụt tỉnh Nghệ An (dĩ nhiên là của Đảng) đã từng ẵm hàng tỷ đồng tiền chi viện nhân đạo của các tổ chức chính phủ quốc tế, của nhân dân trong nước và nước ngoài chia sẻ cùng nạn nhân với tấm lòng "áo lành đùm áo rách". Mặc dù quan chức cộng sản nào bây giờ cũng nhà cao, cửa rộng, không phải một nhà mà nhiều nhà ở hầu hết các thành phố lớn, nhưng vẫn chưa đủ cho lòng tham vô đáy. Tình trạng chiếm đoạt đất đai của nông dân nghèo để đầu cơ, buôn bán trục lợi đã làm cho nhiều nông dân điêu đứng. Những dòng người phẫn uất, liên tiếp đổ lên thành phố để khiếu kiện không hề dứt suốt từ nhiều năm nay. Từ ngày 22/06/2007, kéo dài gần cả tháng trời, đồng bào thuộc nhiều lứa tuổi từ Tiền Giang đã kéo về ăn vật nằm vạ trước trụ sở Quốc Hội 2 trên đường Hoàng Văn Thụ, Sài Gòn, đòi đảng cộng sản trả lại công lý, chính nghĩa và tài sản bị trấn cướp. Ăn bẩn rồi ăn tạp. Các quan chức cộng sản xơi tuốt cả vôi vữa, gạch, sắt, xi-măng… Làm đường, cầu cống, thay vì bằng bê tông cốt thép thì thế cọc tre, nguyên liệu rẻ tiền. Vụ cầu chui Quán Thánh bị sập hay quốc lộ do tổng công ty PMU 18, Bộ giao thông vận tải đảm trách xây dựng chỉ là một, hai trong muôn vàn trường hợp khác không được (hoặc bị giấu kín) đưa lên mặt báo. Vận mạng của người sử dụng coi như zero. "Sống chết mặc bay, tiền thầy nhét túi". Có kẻ còn trâng tráo nói tỉnh như không: Hơi đâu mà lo cho thiên hạ, người Việt đẻ mắn như gà, chết bớt càng tốt. Vô nhân đạo đã đến tột cùng! Ăn luôn cả… đồng Hãng AFP và một số cơ quan truyền thông quốc tế trong ngày 3/07/2007 đưa tin về xì-căng-đan Tượng đài Điện Biên Phủ. Chúng ta còn nhớ, nhân kỷ niệm 50 năm ngày chiến thắng Điện Biên Phủ (7/05/1954), Việt Nam đã lập dự án bảo tồn, tôn tạo và phát huy giá trị khu di tích lịch sử này, trong đó có việc xây dựng tượng đài mang tên "Chiến thắng Điện Biên Phủ" tại trung tâm thành phố Điện Biên Phủ với tổng dự toán đầu tư giai đoạn I là 47 tỉ đồng. Tượng được thiết kế bằng đồng, cao hơn 12 mét. Tượng đài Chiến thắng Điện Biên Phủ "hoành tráng" và Tướng Võ Nguyên Giáp (2004)- Ảnh: vnn.vn